惠 huì 应 yīng 寺 sì 胡 hú 秀 xiù 才 cái 读 dú 书 shū 处 chù - - 皇 huáng 甫 fǔ 汸 fāng
支 zhī 公 gōng 禅 chán 诵 sòng 处 chù , , 却 què 有 yǒu 董 dǒng 生 shēng 帷 wéi 。 。
地 dì 僻 pì 闻 wén 钟 zhōng 远 yuǎn , , 林 lín 荒 huāng 下 xià 鸟 niǎo 迟 chí 。 。
持 chí 经 jīng 残 cán 雪 xuě 映 yìng , , 闭 bì 户 hù 白 bái 云 yún 垂 chuí 。 。
辛 xīn 苦 kǔ 精 jīng 儒 rú 行 xíng , , 还 hái 应 yīng 静 jìng 者 zhě 知 zhī 。 。
惠应寺胡秀才读书处。明代。皇甫汸。支公禅诵处,却有董生帷。 地僻闻钟远,林荒下鸟迟。 持经残雪映,闭户白云垂。 辛苦精儒行,还应静者知。