村 cūn 外 wài 闲 xián 步 bù 偶 ǒu 访 fǎng 孤 gū 树 shù 上 shàng 人 rén 兰 lán 若 rě - - 纪 jì 坤 kūn
隔 gé 林 lín 仿 fǎng 佛 fó 寺 sì 门 mén 开 kāi , , 便 biàn 访 fǎng 幽 yōu 栖 qī 老 lǎo 万 wàn 回 huí 。 。
草 cǎo 色 sè 绿 lǜ 侵 qīn 危 wēi 砌 qì 上 shàng , , 菜 cài 花 huā 黄 huáng 过 guò 断 duàn 墙 qiáng 来 lái 。 。
闲 xián 云 yún 无 wú 意 yì 时 shí 相 xiāng 值 zhí , , 野 yě 鸟 niǎo 忘 wàng 机 jī 两 liǎng 不 bù 猜 cāi 。 。
满 mǎn 院 yuàn 春 chūn 风 fēng 同 tóng 一 yī 笑 xiào , , 金 jīn 经 jīng 堆 duī 架 jià 任 rèn 生 shēng 苔 tái 。 。
村外闲步偶访孤树上人兰若。明代。纪坤。隔林仿佛寺门开,便访幽栖老万回。 草色绿侵危砌上,菜花黄过断墙来。 闲云无意时相值,野鸟忘机两不猜。 满院春风同一笑,金经堆架任生苔。