过 guò 周 zhōu 平 píng 坡 pō 列 liè 十 shí 馀 yú 峰 fēng 奇 qí 峭 qiào 若 ruò 笋 sǔn 林 lín 赋 fù 诗 shī 一 yī 首 shǒu - - 胡 hú 直 zhí
连 lián 山 shān 陟 zhì 未 wèi 竟 jìng , , 嵂 lǜ 崒 zú 见 jiàn 兹 zī 岑 cén 。 。
合 hé 作 zuò 青 qīng 莲 lián 朵 duǒ , , 分 fēn 为 wéi 翠 cuì 玉 yù 簪 zān 。 。
可 kě 堪 kān 逢 féng 绝 jué 胜 shèng , , 无 wú 暇 xiá 恣 zì 登 dēng 临 lín 。 。
怅 chàng 望 wàng 青 qīng 天 tiān 暮 mù , , 逌 yōu 然 rán 寄 jì 此 cǐ 心 xīn 。 。
过周平坡列十馀峰奇峭若笋林赋诗一首。明代。胡直。连山陟未竟,嵂崒见兹岑。 合作青莲朵,分为翠玉簪。 可堪逢绝胜,无暇恣登临。 怅望青天暮,逌然寄此心。