赋 fù 杨 yáng 花 huā - - 陈 chén 基 jī
巷 xiàng 南 nán 巷 xiàng 北 běi 昼 zhòu 冥 míng 冥 míng , , 摇 yáo 荡 dàng 春 chūn 风 fēng 未 wèi 肯 kěn 停 tíng 。 。
薄 bó 命 mìng 不 bù 禁 jīn 巫 wū 峡 xiá 雨 yǔ , , 前 qián 身 shēn 曾 céng 化 huà 楚 chǔ 江 jiāng 萍 píng 。 。
已 yǐ 于 yú 谢 xiè 女 nǚ 诗 shī 中 zhōng 见 jiàn , , 更 gèng 向 xiàng 刘 liú 郎 láng 曲 qū 里 lǐ 听 tīng 。 。
肠 cháng 断 duàn 不 bù 堪 kān 回 huí 首 shǒu 处 chù , , 并 bìng 人 rén 飞 fēi 过 guò 短 duǎn 长 cháng 亭 tíng 。 。
赋杨花。元代。陈基。巷南巷北昼冥冥,摇荡春风未肯停。 薄命不禁巫峡雨,前身曾化楚江萍。 已于谢女诗中见,更向刘郎曲里听。 肠断不堪回首处,并人飞过短长亭。