病 bìng 卧 wò 原 yuán 口 kǒu 长 zhǎng 公 gōng 以 yǐ 诗 shī 见 jiàn 存 cún 遂 suì 有 yǒu 起 qǐ 色 sè 赋 fù 谢 xiè 四 sì 章 zhāng - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
病 bìng 卧 wò 空 kōng 搔 sāo 首 shǒu , , 文 wén 成 chéng 剧 jù 赏 shǎng 心 xīn 。 。
乍 zhà 回 huí 燕 yàn 客 kè 梦 mèng , , 初 chū 理 lǐ 越 yuè 人 rén 吟 yín 。 。
白 bái 雪 xuě 流 liú 空 kōng 馆 guǎn , , 青 qīng 阳 yáng 动 dòng 绝 jué 琴 qín 。 。
片 piàn 言 yán 千 qiān 古 gǔ 在 zài , , 底 dǐ 事 shì 论 lùn 飞 fēi 沉 chén 。 。
病卧原口长公以诗见存遂有起色赋谢四章。明代。胡应麟。病卧空搔首,文成剧赏心。 乍回燕客梦,初理越人吟。 白雪流空馆,青阳动绝琴。 片言千古在,底事论飞沉。