冬 dōng 日 rì 晚 wǎn 登 dēng 黄 huáng 鹤 hè 楼 lóu 其 qí 一 yī - - 寇 kòu 学 xué 海 hǎi
滚 gǔn 滚 gǔn 长 cháng 江 jiāng 带 dài 落 luò 晖 huī , , 仙 xiān 人 rén 楼 lóu 阁 gé 转 zhuǎn 霏 fēi 微 wēi 。 。
云 yún 横 héng 大 dà 泽 zé 渔 yú 歌 gē 断 duàn , , 沙 shā 冷 lěng 晴 qíng 川 chuān 雁 yàn 字 zì 稀 xī 。 。
槛 kǎn 外 wài 凤 fèng 皇 huáng 衔 xián 月 yuè 出 chū , , 洲 zhōu 前 qián 鹦 yīng 鹉 wǔ 挟 xié 涛 tāo 飞 fēi 。 。
莫 mò 言 yán 黄 huáng 祖 zǔ 难 nán 容 róng 物 wù , , 词 cí 赋 fù 而 ér 今 jīn 有 yǒu 是 shì 非 fēi 。 。
冬日晚登黄鹤楼 其一。明代。寇学海。滚滚长江带落晖,仙人楼阁转霏微。 云横大泽渔歌断,沙冷晴川雁字稀。 槛外凤皇衔月出,洲前鹦鹉挟涛飞。 莫言黄祖难容物,词赋而今有是非。