又 yòu 题 tí 澹 dàn 圃 pǔ 一 yī 首 shǒu - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
筑 zhù 宫 gōng 犹 yóu 自 zì 傍 bàng 昙 tán 阳 yáng , , 空 kōng 观 guān 惟 wéi 应 yīng 侍 shì 法 fǎ 王 wáng 。 。
扬 yáng 子 zi 门 mén 庭 tíng 长 zhǎng 寂 jì 寞 mò , , 文 wén 殊 shū 台 tái 殿 diàn 尽 jǐn 清 qīng 凉 liáng 。 。
鸣 míng 钟 zhōng 震 zhèn 旦 dàn 纷 fēn 华 huá 过 guò , , 就 jiù 枕 zhěn 邯 hán 郸 dān 障 zhàng 业 yè 忘 wàng 。 。
不 bú 见 jiàn 西 xī 方 fāng 真 zhēn 乐 lè 地 dì , , 玉 yù 莲 lián 琪 qí 树 shù 遍 biàn 金 jīn 堂 táng 。 。
又题澹圃一首。明代。胡应麟。筑宫犹自傍昙阳,空观惟应侍法王。 扬子门庭长寂寞,文殊台殿尽清凉。 鸣钟震旦纷华过,就枕邯郸障业忘。 不见西方真乐地,玉莲琪树遍金堂。