送 sòng 汪 wāng 山 shān 人 rén 还 hái 四 sì 明 míng - - 胡 hú 应 yīng 麟 lín
骊 lí 歌 gē 一 yī 曲 qǔ 乱 luàn 云 yún 驰 chí , , 白 bái 帢 qià 黄 huáng 冠 guān 照 zhào 路 lù 岐 qí 。 。
八 bā 咏 yǒng 楼 lóu 中 zhōng 人 rén 卧 wò 久 jiǔ , , 四 sì 明 míng 城 chéng 外 wài 客 kè 归 guī 迟 chí 。 。
高 gāo 天 tiān 暮 mù 雪 xuě 帆 fān 飞 fēi 动 dòng , , 大 dà 野 yě 春 chūn 星 xīng 剑 jiàn 陆 lù 离 lí 。 。
极 jí 目 mù 河 hé 梁 liáng 惭 cán 握 wò 手 shǒu , , 垆 lú 头 tóu 霜 shuāng 色 sè 对 duì 凄 qī 其 qí 。 。
送汪山人还四明。明代。胡应麟。骊歌一曲乱云驰,白帢黄冠照路岐。 八咏楼中人卧久,四明城外客归迟。 高天暮雪帆飞动,大野春星剑陆离。 极目河梁惭握手,垆头霜色对凄其。