题 tí 娱 yú 晖 huī 亭 tíng 四 sì 首 shǒu - - 唐 táng 时 shí 升 shēng
风 fēng 拗 ǎo 藤 téng 丝 sī 脱 tuō 树 shù , , 雨 yǔ 余 yú 柳 liǔ 絮 xù 为 wèi 萍 píng 。 。
闲 xián 居 jū 莫 mò 来 lái 莫 mò 往 wǎng , , 小 xiǎo 酌 zhuó 半 bàn 醉 zuì 半 bàn 醒 xǐng 。 。
题娱晖亭四首。明代。唐时升。风拗藤丝脱树,雨余柳絮为萍。 闲居莫来莫往,小酌半醉半醒。