沧 cāng 江 jiāng - - 孙 sūn 一 yī 元 yuán
千 qiān 林 lín 草 cǎo 树 shù 静 jìng 相 xiāng 依 yī , , 来 lái 往 wǎng 寻 xún 诗 shī 坐 zuò 钓 diào 矶 jī 。 。
地 dì 近 jìn 青 qīng 春 chūn 惟 wéi 鸟 niǎo 雀 què , , 夜 yè 来 lái 新 xīn 水 shuǐ 到 dào 柴 chái 扉 fēi 。 。
中 zhōng 原 yuán 落 luò 日 rì 愁 chóu 多 duō 梦 mèng , , 万 wàn 里 lǐ 沧 cāng 江 jiāng 定 dìng 不 bù 归 guī 。 。
拟 nǐ 向 xiàng 鹿 lù 门 mén 为 wèi 地 dì 主 zhǔ , , 不 bù 妨 fáng 常 cháng 著 zhe 芰 jì 荷 hé 衣 yī 。 。
沧江。明代。孙一元。千林草树静相依,来往寻诗坐钓矶。 地近青春惟鸟雀,夜来新水到柴扉。 中原落日愁多梦,万里沧江定不归。 拟向鹿门为地主,不妨常著芰荷衣。