东 dōng 行 xíng 阻 zǔ 风 fēng - - 徐 xú 孚 fú 远 yuǎn
拟 nǐ 将 jiāng 衰 shuāi 鬓 bìn 寄 jì 东 dōng 蒙 méng , , 频 pín 月 yuè 东 dōng 风 fēng 不 bù 得 dé 东 dōng 。 。
身 shēn 世 shì 何 hé 堪 kān 常 cháng 作 zuò 客 kè , , 飘 piāo 摇 yáo 难 nán 禁 jìn 屡 lǚ 书 shū 空 kōng 。 。
携 xié 儿 ér 兼 jiān 载 zài 黄 huáng 牛 niú 妪 yù , , 农 nóng 作 zuò 应 yīng 追 zhuī 皂 zào 帽 mào 翁 wēng 。 。
稍 shāo 待 dài 波 bō 平 píng 阳 yáng 月 yuè 后 hòu , , 一 yī 舫 fǎng 须 xū 放 fàng 碧 bì 流 liú 中 zhōng 。 。
东行阻风。明代。徐孚远。拟将衰鬓寄东蒙,频月东风不得东。 身世何堪常作客,飘摇难禁屡书空。 携儿兼载黄牛妪,农作应追皂帽翁。 稍待波平阳月后,一舫须放碧流中。