秋 qiū 晓 xiǎo 陪 péi 驾 jià 出 chū 猎 liè 用 yòng 钟 zhōng 伴 bàn 读 dú 韵 yùn - - 唐 táng 文 wén 凤 fèng
鸡 jī 鸣 míng 戒 jiè 早 zǎo 炊 chuī , , 晓 xiǎo 日 rì 起 qǐ 嵎 yú 夷 yí 。 。
风 fēng 力 lì 寒 hán 侵 qīn 骨 gǔ , , 霜 shuāng 华 huá 湿 shī 点 diǎn 眉 méi 。 。
招 zhāo 旌 jīng 心 xīn 望 wàng 切 qiè , , 侍 shì 驾 jià 步 bù 行 xíng 迟 chí 。 。
获 huò 鹿 lù 欢 huān 声 shēng 动 dòng , , 三 sān 军 jūn 得 dé 隽 juàn 时 shí 。 。
秋晓陪驾出猎用钟伴读韵。明代。唐文凤。鸡鸣戒早炊,晓日起嵎夷。 风力寒侵骨,霜华湿点眉。 招旌心望切,侍驾步行迟。 获鹿欢声动,三军得隽时。