玉 yù 珠 zhū 泉 quán - - 唐 táng 文 wén 凤 fèng
石 shí 窦 dòu 流 liú 泉 quán 泻 xiè 寒 hán 玉 yù , , 激 jī 石 shí 悬 xuán 崖 yá 洒 sǎ 飞 fēi 瀑 pù 。 。
是 shì 中 zhōng 疑 yí 有 yǒu 蛟 jiāo 龙 lóng 眠 mián , , 喷 pēn 出 chū 骊 lí 珠 zhū 三 sān 万 wàn 斛 hú 。 。
轻 qīng 跳 tiào 乱 luàn 撒 sā 难 nán 再 zài 求 qiú , , 相 xiāng 看 kàn 泣 qì 对 duì 鲛 jiāo 人 rén 愁 chóu 。 。
山 shān 僧 sēng 漱 shù 咽 yàn 讽 fěng 经 jīng 罢 bà , , 冰 bīng 帘 lián 夜 yè 挂 guà 明 míng 月 yuè 秋 qiū 。 。
玉珠泉。明代。唐文凤。石窦流泉泻寒玉,激石悬崖洒飞瀑。 是中疑有蛟龙眠,喷出骊珠三万斛。 轻跳乱撒难再求,相看泣对鲛人愁。 山僧漱咽讽经罢,冰帘夜挂明月秋。