莫 mò 春 chūn 谣 yáo 奉 fèng 和 hé 正 zhèng 斋 zhāi 承 chéng 旨 zhǐ 韵 yùn - - 陶 táo 宗 zōng 仪 yí
风 fēng 颾 sōu 颾 sōu , , 雨 yǔ 萧 xiāo 萧 xiāo , , 东 dōng 皇 huáng 促 cù 驾 jià 车 chē 载 zài 膏 gāo 。 。
堕 duò 红 hóng 残 cán 萼 è 芳 fāng 草 cǎo 深 shēn , , 嫣 yān 香 xiāng 压 yā 地 dì 腻 nì 不 bù 消 xiāo 。 。
绣 xiù 屏 píng 寒 hán 逗 dòu 熏 xūn 沈 shěn 脑 nǎo , , 愁 chóu 重 zhòng 燕 yàn 支 zhī 倦 juàn 梳 shū 扫 sǎo 。 。
玉 yù 关 guān 万 wàn 里 lǐ 人 rén 未 wèi 归 guī , , 风 fēng 雨 yǔ 一 yī 番 fān 春 chūn 又 yòu 老 lǎo 。 。
莫春谣奉和正斋承旨韵。元代。陶宗仪。风颾颾,雨萧萧,东皇促驾车载膏。 堕红残萼芳草深,嫣香压地腻不消。 绣屏寒逗熏沈脑,愁重燕支倦梳扫。 玉关万里人未归,风雨一番春又老。