题 tí 墨 mò 竹 zhú 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān 晴 qíng - - 唐 táng 文 wén 凤 fèng
淇 qí 园 yuán 景 jǐng 虚 xū 旷 kuàng , , 满 mǎn 林 lín 疏 shū 玉 yù 齐 qí 。 。
旭 xù 日 rì 散 sàn 馀 yú 彩 cǎi , , 凉 liáng 飙 biāo 动 dòng 凄 qī 凄 qī 。 。
晴 qíng 影 yǐng 布 bù 地 dì 密 mì , , 翠 cuì 色 sè 含 hán 烟 yān 迷 mí 。 。
凡 fán 禽 qín 不 bù 敢 gǎn 下 xià , , 祥 xiáng 凤 fèng 何 hé 当 dāng 栖 qī 。 。
遥 yáo 遥 yáo 九 jiǔ 疑 yí 山 shān , , 极 jí 目 mù 青 qīng 天 tiān 低 dī 。 。
题墨竹四首 其三 晴。明代。唐文凤。淇园景虚旷,满林疏玉齐。 旭日散馀彩,凉飙动凄凄。 晴影布地密,翠色含烟迷。 凡禽不敢下,祥凤何当栖。 遥遥九疑山,极目青天低。