送 sòng 樊 fán 医 yī 归 guī 南 nán 昌 chāng - - 唐 táng 顺 shùn 之 zhī
山 shān 人 rén 自 zì 小 xiǎo 爱 ài 游 yóu 方 fāng , , 尚 shàng 说 shuō 怀 huái 归 guī 意 yì 不 bù 忘 wàng 。 。
别 bié 友 yǒu 因 yīn 留 liú 隔 gé 岁 suì 药 yào , , 还 huán 家 jiā 试 shì 解 jiě 百 bǎi 金 jīn 装 zhuāng 。 。
澄 chéng 江 jiāng 尽 jǐn 处 chù 闻 wén 乡 xiāng 语 yǔ , , 暮 mù 雪 xuě 深 shēn 时 shí 到 dào 草 cǎo 堂 táng 。 。
愿 yuàn 尔 ěr 常 cháng 如 rú 秋 qiū 后 hòu 雁 yàn , , 一 yī 年 nián 好 hǎo 是 shì 一 yī 来 lái 翔 xiáng 。 。
送樊医归南昌。明代。唐顺之。山人自小爱游方,尚说怀归意不忘。 别友因留隔岁药,还家试解百金装。 澄江尽处闻乡语,暮雪深时到草堂。 愿尔常如秋后雁,一年好是一来翔。