山 shān 行 xíng 其 qí 三 sān - - 孙 sūn 传 chuán 庭 tíng
惟 wéi 恐 kǒng 行 xíng 将 jiāng 尽 jǐn , , 行 xíng 来 lái 境 jìng 益 yì 偏 piān 。 。
石 shí 林 lín 披 pī 雾 wù 入 rù , , 翠 cuì 壁 bì 扪 mén 萝 luó 穿 chuān 。 。
径 jìng 转 zhuǎn 全 quán 无 wú 路 lù , , 峰 fēng 回 huí 别 bié 有 yǒu 天 tiān 。 。
渐 jiàn 看 kàn 日 rì 欲 yù 暮 mù , , 爱 ài 此 cǐ 且 qiě 停 tíng 鞭 biān 。 。
山行其三。明代。孙传庭。惟恐行将尽,行来境益偏。 石林披雾入,翠壁扪萝穿。 径转全无路,峰回别有天。 渐看日欲暮,爱此且停鞭。