题 tí 贤 xián 女 nǚ 铺 pù - - 廖 liào 刚 gāng
世 shì 上 shàng 男 nán 儿 ér 半 bàn 可 kě 羞 xiū , , 贞 zhēn 姿 zī 谁 shuí 欲 yù 遣 qiǎn 随 suí 流 liú 。 。
百 bǎi 年 nián 负 fù 愧 kuì 生 shēng 何 hé 益 yì , , 一 yī 诺 nuò 难 nán 酬 chóu 死 sǐ 即 jí 休 xiū 。 。
明 míng 月 yuè 碧 bì 溪 xī 长 zhǎng 共 gòng 洁 jié , , 孤 gū 云 yún 落 luò 日 rì 自 zì 含 hán 愁 chóu 。 。
悬 xuán 知 zhī 万 wàn 古 gǔ 悲 bēi 行 xíng 客 kè , , 不 bù 待 dài 亭 tíng 皋 gāo 木 mù 叶 yè 秋 qiū 。 。
题贤女铺。宋代。廖刚。世上男儿半可羞,贞姿谁欲遣随流。 百年负愧生何益,一诺难酬死即休。 明月碧溪长共洁,孤云落日自含愁。 悬知万古悲行客,不待亭皋木叶秋。