冬 dōng 日 rì 顾 gù 光 guāng 禄 lù 管 guǎn 山 shān 人 rén 过 guò 集 jí 分 fēn 得 de 春 chūn 字 zì - - 孙 sūn 继 jì 皋 gāo
黄 huáng 云 yún 惨 cǎn 白 bái 日 rì , , 绿 lǜ 鬓 bìn 悲 bēi 青 qīng 春 chūn 。 。
尊 zūn 畔 pàn 菊 jú 花 huā 老 lǎo , , 梦 mèng 中 zhōng 梅 méi 萼 è 新 xīn 。 。
浮 fú 沉 chén 薄 báo 宦 huàn 拙 zhuō , , 出 chū 处 chù 贫 pín 交 jiāo 真 zhēn 。 。
莫 mò 负 fù 天 tiān 涯 yá 会 huì , , 同 tóng 为 wèi 岁 suì 暮 mù 人 rén 。 。
冬日顾光禄管山人过集分得春字。明代。孙继皋。黄云惨白日,绿鬓悲青春。 尊畔菊花老,梦中梅萼新。 浮沉薄宦拙,出处贫交真。 莫负天涯会,同为岁暮人。