登 dēng 岱 dài 其 qí 二 èr - - 徐 xú 中 zhōng 行 xíng
东 dōng 岳 yuè 峥 zhēng 嵘 róng 迥 jiǒng 不 bù 群 qún , , 中 zhōng 峰 fēng 瑞 ruì 霭 ǎi 更 gèng 氤 yīn 氲 yūn 。 。
天 tiān 门 mén 雪 xuě 尽 jǐn 河 hé 流 liú 合 hé , , 日 rì 观 guān 春 chūn 晴 qíng 海 hǎi 色 sè 分 fēn 。 。
风 fēng 起 qǐ 秦 qín 松 sōng 常 cháng 带 dài 雨 yǔ , , 气 qì 蒸 zhēng 汉 hàn 检 jiǎn 欲 yù 成 chéng 云 yún 。 。
千 qiān 秋 qiū 霸 bà 迹 jī 终 zhōng 销 xiāo 歇 xiē , , 犹 yóu 说 shuō 相 xiàng 如 rú 封 fēng 禅 shàn 文 wén 。 。
登岱 其二。明代。徐中行。东岳峥嵘迥不群,中峰瑞霭更氤氲。 天门雪尽河流合,日观春晴海色分。 风起秦松常带雨,气蒸汉检欲成云。 千秋霸迹终销歇,犹说相如封禅文。