晦 huì 夜 yè 双 shuāng 溪 xī 兄 xiōng 来 lái 访 fǎng 和 hé 韵 yùn - - 唐 táng 秩 zhì
独 dú 坐 zuò 山 shān 村 cūn 一 yī 草 cǎo 亭 tíng , , 交 jiāo 穷 qióng 更 gèng 得 de 性 xìng 情 qíng 清 qīng 。 。
敲 qiāo 门 mén 却 què 笑 xiào 苔 tái 新 xīn 破 pò , , 凉 liáng 夜 yè 何 hé 妨 fáng 月 yuè 未 wèi 明 míng 。 。
半 bàn 世 shì 为 wèi 多 duō 凭 píng 病 bìng 懒 lǎn , , 百 bǎi 年 nián 谁 shuí 与 yǔ 了 le 诗 shī 盟 méng 。 。
相 xiāng 逢 féng 且 qiě 拚 pàn 灯 dēng 前 qián 醉 zuì , , 身 shēn 后 hòu 宁 níng 知 zhī 记 jì 姓 xìng 名 míng 。 。
晦夜双溪兄来访和韵。明代。唐秩。独坐山村一草亭,交穷更得性情清。 敲门却笑苔新破,凉夜何妨月未明。 半世为多凭病懒,百年谁与了诗盟。 相逢且拚灯前醉,身后宁知记姓名。