宿 sù 虞 yú 洞 dòng 馆 guǎn 和 hé 戴 dài 黄 huáng 门 mén 韵 yùn - - 唐 táng 秩 zhì
身 shēn 世 shì 归 guī 何 hé 处 chǔ , , 行 xíng 行 xíng 趁 chèn 晓 xiǎo 鸡 jī 。 。
客 kè 逢 féng 情 qíng 上 shàng 好 hǎo , , 家 jiā 在 zài 望 wàng 中 zhōng 迷 mí 。 。
有 yǒu 梦 mèng 知 zhī 花 huā 恨 hèn , , 无 wú 聊 liáo 任 rèn 马 mǎ 嘶 sī 。 。
自 zì 惭 cán 心 xīn 未 wèi 了 liǎo , , 南 nán 北 běi 又 yòu 东 dōng 西 xī 。 。
宿虞洞馆和戴黄门韵。明代。唐秩。身世归何处,行行趁晓鸡。 客逢情上好,家在望中迷。 有梦知花恨,无聊任马嘶。 自惭心未了,南北又东西。