清 qīng 平 píng 乐 lè · · 立 lì 春 chūn - - 范 fàn 毓 yù 秀 xiù
风 fēng 风 fēng 雨 yǔ 雨 yǔ 。 。 又 yòu 早 zǎo 催 cuī 年 nián 暮 mù 。 。 屈 qū 指 zhǐ 光 guāng 阴 yīn 能 néng 几 jǐ 许 xǔ , , 转 zhuǎn 眼 yǎn 春 chūn 回 huí 冬 dōng 去 qù 。 。
妆 zhuāng 成 chéng 对 duì 镜 jìng 徘 pái 徊 huái 。 。 重 zhòng 帘 lián 几 jǐ 度 dù 羞 xiū 开 kāi 。 。 生 shēng 怕 pà 梅 méi 花 huā 笑 xiào 我 wǒ , , 依 yī 然 rán 裙 qún 布 bù 荆 jīng 钗 chāi 。 。
清平乐 · 立春。清代。范毓秀。风风雨雨。又早催年暮。屈指光阴能几许,转眼春回冬去。 妆成对镜徘徊。重帘几度羞开。生怕梅花笑我,依然裙布荆钗。