咏 yǒng 杖 zhàng - - 夏 xià 言 yán
九 jiǔ 节 jié 苍 cāng 苍 cāng 碧 bì 玉 yù 同 tóng , , 随 suí 行 háng 随 suí 止 zhǐ 伴 bàn 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
寒 hán 蹊 qī 点 diǎn 雪 xuě 鸠 jiū 头 tóu 白 bái , , 春 chūn 径 jìng 挨 āi 花 huā 鹤 hè 膝 xī 红 hóng 。 。
缩 suō 地 dì 一 yī 从 cóng 人 rén 去 qù 后 hòu , , 敲 qiāo 门 mén 多 duō 在 zài 月 yuè 明 míng 中 zhōng 。 。
扶 fú 危 wēi 指 zhǐ 佞 nìng 兼 jiān 堪 kān 用 yòng , , 亘 gèn 古 gǔ 谁 shuí 如 rú 赞 zàn 相 xiāng 功 gōng 。 。
咏杖。明代。夏言。九节苍苍碧玉同,随行随止伴衰翁。 寒蹊点雪鸠头白,春径挨花鹤膝红。 缩地一从人去后,敲门多在月明中。 扶危指佞兼堪用,亘古谁如赞相功。