送 sòng 长 cháng 乐 lè 令 lìng 郁 yù 文 wén 叔 shū 谢 xiè 病 bìng 还 hái 晋 jìn 陵 líng - - 徐 xú 熥 tēng
弃 qì 官 guān 应 yīng 遂 suì 白 bái 云 yún 心 xīn , , 行 xíng 李 lǐ 空 kōng 携 xié 单 dān 父 fù 琴 qín 。 。
病 bìng 骨 gǔ 岂 qǐ 堪 kān 长 zhǎng 负 fù 弩 nǔ , , 黑 hēi 头 tóu 偏 piān 乞 qǐ 早 zǎo 投 tóu 簪 zān 。 。
家 jiā 当 dàng 杨 yáng 柳 liǔ 茶 chá 烟 yān 细 xì , , 门 mén 比 bǐ 柴 chái 桑 sāng 柳 liǔ 色 sè 阴 yīn 。 。
除 chú 却 què 簿 bù 书 shū 劳 láo 半 bàn 载 zǎi , , 一 yī 生 shēng 清 qīng 福 fú 总 zǒng 山 shān 林 lín 。 。
送长乐令郁文叔谢病还晋陵。明代。徐熥。弃官应遂白云心,行李空携单父琴。 病骨岂堪长负弩,黑头偏乞早投簪。 家当杨柳茶烟细,门比柴桑柳色阴。 除却簿书劳半载,一生清福总山林。