从 cóng 心 xīn 斋 zhāi 为 wèi 丁 dīng 自 zì 南 nán 真 zhēn 人 rén 赋 fù - - 乌 wū 斯 sī 道 dào
黄 huáng 河 hé 南 nán 下 xià 客 kè 神 shén 京 jīng , , 不 bù 访 fǎng 移 yí 文 wén 访 fǎng 冶 yě 亭 tíng 。 。
中 zhōng 岳 yuè 使 shǐ 回 huí 尊 zūn 更 gèng 绿 lǜ , , 故 gù 山 shān 兵 bīng 后 hòu 树 shù 还 hái 青 qīng 。 。
笼 lóng 鹅 é 逸 yì 少 shǎo 曾 céng 留 liú 帖 tiē , , 相 xiāng 鹤 hè 浮 fú 丘 qiū 已 yǐ 著 zhe 经 jīng 。 。
三 sān 十 shí 六 liù 房 fáng 随 suí 处 chù 坐 zuò , , 白 bái 云 yún 终 zhōng 日 rì 护 hù 岩 yán 扃 jiōng 。 。
从心斋为丁自南真人赋。明代。乌斯道。黄河南下客神京,不访移文访冶亭。 中岳使回尊更绿,故山兵后树还青。 笼鹅逸少曾留帖,相鹤浮丘已著经。 三十六房随处坐,白云终日护岩扃。