重 zhòng 居 jū 寺 sì 雨 yǔ 后 hòu 次 cì 初 chū 上 shàng 人 rén 韵 yùn - - 浦 pǔ 源 yuán
空 kōng 庭 tíng 修 xiū 竹 zhú 响 xiǎng 琅 láng 琅 láng , , 夜 yè 坐 zuò 高 gāo 斋 zhāi 语 yǔ 对 duì 床 chuáng 。 。
茶 chá 灶 zào 有 yǒu 泉 quán 分 fēn 古 gǔ 涧 jiàn , , 寺 sì 门 mén 无 wú 树 shù 掩 yǎn 寒 hán 塘 táng 。 。
禅 chán 心 xīn 不 bù 动 dòng 千 qiān 峰 fēng 暝 míng , , 旅 lǚ 梦 mèng 将 jiāng 归 guī 百 bǎi 里 lǐ 长 cháng 。 。
岁 suì 晚 wǎn 荆 jīng 南 nán 听 tīng 风 fēng 雨 yǔ , , 故 gù 园 yuán 何 hé 日 rì 守 shǒu 茅 máo 堂 táng 。 。
重居寺雨后次初上人韵。明代。浦源。空庭修竹响琅琅,夜坐高斋语对床。 茶灶有泉分古涧,寺门无树掩寒塘。 禅心不动千峰暝,旅梦将归百里长。 岁晚荆南听风雨,故园何日守茅堂。