留 liú 春 chūn - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
春 chūn 愁 chóu 无 wú 赖 lài 已 yǐ 纷 fēn 纷 fēn , , 可 kě 奈 nài 春 chūn 归 guī 愁 chóu 转 zhuǎn 分 fēn 。 。
天 tiān 外 wài 何 hé 年 nián 亲 qīn 合 hé 乐 lè , , 客 kè 中 zhōng 此 cǐ 日 rì 又 yòu 离 lí 群 qún 。 。
众 zhòng 芳 fāng 欲 yù 歇 xiē 伤 shāng 心 xīn 见 jiàn , , 毕 bì 气 qì 谁 shuí 收 shōu 回 huí 首 shǒu 闻 wén 。 。
安 ān 得 dé 青 qīng 阳 yáng 常 cháng 守 shǒu 帝 dì , , 微 wēi 生 shēng 长 zhǎng 许 xǔ 坐 zuò 氤 yīn 氲 yūn 。 。
留春。明代。郭之奇。春愁无赖已纷纷,可奈春归愁转分。 天外何年亲合乐,客中此日又离群。 众芳欲歇伤心见,毕气谁收回首闻。 安得青阳常守帝,微生长许坐氤氲。