白 bái 鹅 é 潭 tán 望 wàng 大 dà 通 tōng 寺 sì - - 释 shì 通 tōng 岸 àn
微 wēi 茫 máng 烟 yān 浪 làng 接 jiē 平 píng 沙 shā , , 棹 zhào 入 rù 幽 yōu 深 shēn 处 chǔ 处 chù 花 huā 。 。
天 tiān 阔 kuò 恍 huǎng 疑 yí 非 fēi 世 shì 界 jiè , , 岸 àn 回 huí 方 fāng 觉 jué 有 yǒu 人 rén 家 jiā 。 。
帆 fān 前 qián 细 xì 雨 yǔ 春 chūn 将 jiāng 尽 jǐn , , 云 yún 外 wài 疏 shū 钟 zhōng 日 rì 已 yǐ 斜 xié 。 。
征 zhēng 客 kè 此 cǐ 时 shí 还 hái 怅 chàng 望 wàng , , 离 lí 离 lí 芳 fāng 草 cǎo 遍 biàn 天 tiān 涯 yá 。 。
白鹅潭望大通寺。明代。释通岸。微茫烟浪接平沙,棹入幽深处处花。 天阔恍疑非世界,岸回方觉有人家。 帆前细雨春将尽,云外疏钟日已斜。 征客此时还怅望,离离芳草遍天涯。