望 wàng 尘 chén - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
倚 yǐ 日 rì 初 chū 能 néng 紫 zǐ 陌 mò 驰 chí , , 因 yīn 风 fēng 转 zhuǎn 欲 yù 碧 bì 空 kōng 吹 chuī 。 。
分 fēn 明 míng 入 rù 眼 yǎn 惊 jīng 相 xiāng 向 xiàng , , 身 shēn 近 jìn 其 qí 中 zhōng 却 què 不 bù 知 zhī 。 。
望尘。明代。郭之奇。倚日初能紫陌驰,因风转欲碧空吹。 分明入眼惊相向,身近其中却不知。