湛 zhàn 露 lù - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
湛 zhàn 露 lù 终 zhōng 须 xū 为 wèi 我 wǒ 浓 nóng , , 轻 qīng 云 yún 漫 màn 作 zuò 此 cǐ 山 shān 容 róng 。 。
闭 bì 门 mén 扫 sǎo 轨 guǐ 无 wú 他 tā 事 shì , , 散 sàn 发 fà 行 xíng 吟 yín 但 dàn 一 yī 峰 fēng 。 。
悬 xuán 榻 tà 安 ān 能 néng 来 lái 孺 rú 子 zǐ , , 同 tóng 舟 zhōu 或 huò 许 xǔ 望 wàng 林 lín 宗 zōng 。 。
眼 yǎn 中 zhōng 归 guī 燕 yàn 连 lián 翩 piān 去 qù , , 愧 kuì 尔 ěr 寒 hán 蝉 chán 尽 jǐn 日 rì 逢 féng 。 。
湛露。明代。郭之奇。湛露终须为我浓,轻云漫作此山容。 闭门扫轨无他事,散发行吟但一峰。 悬榻安能来孺子,同舟或许望林宗。 眼中归燕连翩去,愧尔寒蝉尽日逢。