七 qī 哀 āi 章 zhāng 哭 kū 宋 sòng 尔 ěr 孚 fú 其 qí 三 sān - - 郭 guō 之 zhī 奇 qí
乃 nǎi 不 bù 留 liú 斯 sī 人 rén , , 以 yǐ 为 wéi 风 fēng 雅 yǎ 舌 shé 。 。
萧 xiāo 萧 xiāo 九 jiǔ 辨 biàn 二 èr 千 qiān 年 nián , , 楚 chǔ 秋 qiū 一 yī 派 pài 传 chuán 岭 lǐng 揭 jiē 。 。
严 yán 霜 shuāng 白 bái 露 lù 失 shī 时 shí 心 xīn , , 流 liú 入 rù 歌 gē 章 zhāng 俱 jù 秀 xiù 洁 jié 。 。
呜 wū 呼 hū 哭 kū 君 jūn 兮 xī 风 fēng 雅 yǎ 芜 wú , , 蕙 huì 华 huá 无 wú 实 shí 百 bǎi 芳 fāng 枯 kū 。 。
七哀章哭宋尔孚 其三。明代。郭之奇。乃不留斯人,以为风雅舌。 萧萧九辨二千年,楚秋一派传岭揭。 严霜白露失时心,流入歌章俱秀洁。 呜呼哭君兮风雅芜,蕙华无实百芳枯。