客 kè 黄 huáng 山 shān - - 陈 chén 高 gāo
自 zì 到 dào 黄 huáng 山 shān 十 shí 馀 yú 日 rì , , 终 zhōng 日 rì 饱 bǎo 饭 fàn 只 zhǐ 昏 hūn 昏 hūn 。 。
谁 shuí 家 jiā 捣 dǎo 练 liàn 不 bù 停 tíng 杵 chǔ , , 俗 sú 吏 lì 抱 bào 书 shū 长 zhǎng 在 zài 门 mén 。 。
天 tiān 寒 hán 鸿 hóng 雁 yàn 满 mǎn 南 nán 国 guó , , 岁 suì 晚 wǎn 梅 méi 花 huā 开 kāi 故 gù 园 yuán 。 。
客 kè 里 lǐ 谩 mán 将 jiāng 诗 shī 慰 wèi 藉 jiè , , 遣 qiǎn 怀 huái 不 bù 用 yòng 酒 jiǔ 盈 yíng 樽 zūn 。 。
客黄山。元代。陈高。自到黄山十馀日,终日饱饭只昏昏。 谁家捣练不停杵,俗吏抱书长在门。 天寒鸿雁满南国,岁晚梅花开故园。 客里谩将诗慰藉,遣怀不用酒盈樽。