东 dōng 圃 pǔ 为 wèi 胥 xū 江 jiāng 范 fàn 能 néng 用 yòng 乃 nǎi 翁 wēng 作 zuò - - 庄 zhuāng 昶 chǎng
不 bù 堕 duò 人 rén 间 jiān 醉 zuì 梦 mèng 中 zhōng , , 此 cǐ 身 shēn 谁 shuí 道 dào 是 shì 悬 xuán 空 kōng 。 。
何 hé 人 rén 敢 gǎn 唾 tuò 胥 xū 江 jiāng 水 shuǐ , , 白 bái 首 shǒu 今 jīn 看 kàn 范 fàn 老 lǎo 翁 wēng 。 。
人 rén 物 wù 古 gǔ 今 jīn 还 hái 几 jǐ 个 gè , , 风 fēng 光 guāng 天 tiān 地 dì 本 běn 无 wú 穷 qióng 。 。
我 wǒ 诗 shī 莫 mò 道 dào 无 wú 差 chā 别 bié , , 裸 luǒ 蜾 guǒ 螟 míng 蛉 líng 旧 jiù 本 běn 同 tóng 。 。
东圃为胥江范能用乃翁作。明代。庄昶。不堕人间醉梦中,此身谁道是悬空。 何人敢唾胥江水,白首今看范老翁。 人物古今还几个,风光天地本无穷。 我诗莫道无差别,裸蜾螟蛉旧本同。