冯 féng 南 nán 江 jiāng 侍 shì 御 yù 赴 fù 雷 léi 阳 yáng 赠 zèng 别 bié - - 莫 mò 如 rú 忠 zhōng
得 dé 遂 suì 生 shēng 还 huán 雨 yǔ 露 lù 宽 kuān , , 不 bù 堪 kān 憔 qiáo 悴 cuì 复 fù 南 nán 迁 qiān 。 。
持 chí 将 jiāng 白 bái 日 rì 浮 fú 云 yún 意 yì , , 行 xíng 尽 jǐn 黄 huáng 茅 máo 瘴 zhàng 海 hǎi 边 biān 。 。
心 xīn 壮 zhuàng 此 cǐ 时 shí 岐 qí 路 lù 别 bié , , 名 míng 高 gāo 终 zhōng 古 gǔ 斗 dòu 霄 xiāo 悬 xuán 。 。
谁 shuí 嗟 jiē 越 yuè 绝 jué 音 yīn 书 shū 滞 zhì , , 正 zhèng 忆 yì 雷 léi 阳 yáng 召 zhào 寇 kòu 年 nián 。 。
冯南江侍御赴雷阳赠别。明代。莫如忠。得遂生还雨露宽,不堪憔悴复南迁。 持将白日浮云意,行尽黄茅瘴海边。 心壮此时岐路别,名高终古斗霄悬。 谁嗟越绝音书滞,正忆雷阳召寇年。