山 shān 台 tái 晓 xiǎo 望 wàng 怀 huái 仅 jǐn 初 chū 不 bù 至 zhì 和 hé 姚 yáo 山 shān 人 rén 韵 yùn - - 华 huá 察 chá
初 chū 日 rì 照 zhào 台 tái 上 shàng , , 兴 xìng 来 lái 成 chéng 独 dú 游 yóu 。 。
天 tiān 高 gāo 宿 sù 雾 wù 尽 jǐn , , 木 mù 落 luò 空 kōng 山 shān 秋 qiū 。 。
晓 xiǎo 色 sè 侵 qīn 残 cán 鬓 bìn , , 新 xīn 寒 hán 上 shàng 故 gù 裘 qiú 。 。
吴 wú 门 mén 隔 gé 烟 yān 水 shuǐ , , 怅 chàng 望 wàng 空 kōng 悠 yōu 悠 yōu 。 。
山台晓望怀仅初不至和姚山人韵。明代。华察。初日照台上,兴来成独游。 天高宿雾尽,木落空山秋。 晓色侵残鬓,新寒上故裘。 吴门隔烟水,怅望空悠悠。