江 jiāng 上 shàng 呈 chéng 华 huá 玉 yù - - 陈 chén 沂 yí
龙 lóng 江 jiāng 东 dōng 下 xià 水 shuǐ 疑 yí 空 kōng , , 飞 fēi 鸟 niǎo 流 liú 云 yún 落 luò 镜 jìng 中 zhōng 。 。
千 qiān 里 lǐ 晴 qíng 光 guāng 遥 yáo 漾 yàng 日 rì , , 满 mǎn 船 chuán 秋 qiū 色 sè 澹 dàn 无 wú 风 fēng 。 。
青 qīng 山 shān 旧 jiù 国 guó 知 zhī 何 hé 处 chǔ , , 芳 fāng 草 cǎo 离 lí 情 qíng 去 qù 未 wèi 穷 qióng 。 。
晚 wǎn 折 zhé 蘋 píng 花 huā 思 sī 对 duì 酒 jiǔ , , 灯 dēng 前 qián 还 hái 有 yǒu 故 gù 人 rén 同 tóng 。 。
江上呈华玉。明代。陈沂。龙江东下水疑空,飞鸟流云落镜中。 千里晴光遥漾日,满船秋色澹无风。 青山旧国知何处,芳草离情去未穷。 晚折蘋花思对酒,灯前还有故人同。