宿 sù 曹 cáo 溪 xī 禅 chán 林 lín - - 郭 guō 棐 fěi
曹 cáo 溪 xī 溪 xī 水 shuǐ 发 fā 天 tiān 馨 xīn , , 偶 ǒu 向 xiàng 溪 xī 头 tóu 一 yī 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
宝 bǎo 树 shù 春 chūn 来 lái 争 zhēng 荏 rěn 苒 rǎn , , 绀 gàn 流 liú 东 dōng 去 qù 总 zǒng 清 qīng 泠 líng 。 。
千 qiān 山 shān 霁 jì 后 hòu 舒 shū 玄 xuán 览 lǎn , , 五 wǔ 叶 yè 从 cóng 前 qián 演 yǎn 法 fǎ 乘 chéng 。 。
欲 yù 见 jiàn 本 běn 来 lái 真 zhēn 面 miàn 目 mù , , 焚 fén 香 xiāng 中 zhōng 夜 yè 读 dú 坛 tán 经 jīng 。 。
宿曹溪禅林。明代。郭棐。曹溪溪水发天馨,偶向溪头一濯缨。 宝树春来争荏苒,绀流东去总清泠。 千山霁后舒玄览,五叶从前演法乘。 欲见本来真面目,焚香中夜读坛经。