江 jiāng 上 shàng 吹 chuī 笛 dí - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
日 rì 夜 yè 龙 lóng 吟 yín 人 rén 不 bù 知 zhī , , 因 yīn 之 zhī 截 jié 竹 zhú 江 jiāng 间 jiān 吹 chuī 。 。
风 fēng 呼 hū 一 yī 叶 yè 应 yīng 高 gāo 鸟 niǎo , , 云 yún 裂 liè 四 sì 天 tiān 敲 qiāo 冻 dòng 凘 sī 。 。
谁 shuí 复 fù 咿 yī 嚘 yōu 塞 sāi 蚁 yǐ 穴 xué , , 直 zhí 当 dāng 演 yǎn 漾 yàng 浮 fú 天 tiān 池 chí 。 。
悄 qiǎo 然 rán 终 zhōng 曲 qū 入 rù 怀 huái 袖 xiù , , 不 bú 见 jiàn 其 qí 人 rén 千 qiān 古 gǔ 悲 bēi 。 。
江上吹笛。明代。陈子升。日夜龙吟人不知,因之截竹江间吹。 风呼一叶应高鸟,云裂四天敲冻凘。 谁复咿嚘塞蚁穴,直当演漾浮天池。 悄然终曲入怀袖,不见其人千古悲。