寄 jì 许 xǔ 清 qīng 漳 zhāng - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
诗 shī 心 xīn 不 bù 滓 zǐ 骨 gǔ 尤 yóu 清 qīng , , 小 xiǎo 许 xǔ 公 gōng 呼 hū 作 zuò 小 xiǎo 名 míng 。 。
繁 fán 弱 ruò 挽 wǎn 将 jiāng 才 cái 更 gèng 健 jiàn , , 駏 jù 驉 xū 骑 qí 著 zhe 句 jù 还 hái 成 chéng 。 。
酣 hān 歌 gē 要 yào 得 de 姬 jī 人 rén 赏 shǎng , , 朗 lǎng 咏 yǒng 常 cháng 教 jiào 俗 sú 客 kè 惊 jīng 。 。
暂 zàn 返 fǎn 僻 pì 村 cūn 谁 shuí 可 kě 语 yǔ , , 绕 rào 园 yuán 思 sī 迸 bèng 豆 dòu 花 huā 生 shēng 。 。
寄许清漳。明代。陈子升。诗心不滓骨尤清,小许公呼作小名。 繁弱挽将才更健,駏驉骑著句还成。 酣歌要得姬人赏,朗咏常教俗客惊。 暂返僻村谁可语,绕园思迸豆花生。