重 zhòng 登 dēng 子 zǐ 陵 líng 客 kè 星 xīng 亭 tíng 望 wàng 钓 diào 台 tái 二 èr 首 shǒu - - 陆 lù 深 shēn
万 wàn 古 gǔ 江 jiāng 山 shān 复 fù 此 cǐ 亭 tíng , , 天 tiān 边 biān 自 zì 有 yǒu 少 shǎo 微 wēi 星 xīng 。 。
人 rén 生 shēng 俯 fǔ 仰 yǎng 成 chéng 今 jīn 昔 xī , , 客 kè 里 lǐ 悲 bēi 欢 huān 付 fù 醉 zuì 醒 xǐng 。 。
谁 shuí 为 wèi 汉 hàn 家 jiā 延 yán 国 guó 祚 zuò , , 欲 yù 从 cóng 严 yán 濑 lài 问 wèn 山 shān 灵 líng 。 。
浮 fú 云 yún 逝 shì 水 shuǐ 秋 qiū 风 fēng 阔 kuò , , 极 jí 目 mù 遥 yáo 空 kōng 环 huán 翠 cuì 屏 píng 。 。
重登子陵客星亭望钓台二首。明代。陆深。万古江山复此亭,天边自有少微星。 人生俯仰成今昔,客里悲欢付醉醒。 谁为汉家延国祚,欲从严濑问山灵。 浮云逝水秋风阔,极目遥空环翠屏。