登 dēng 南 nán 广 guǎng 福 fú 钟 zhōng 楼 lóu - - 陆 lù 深 shēn
百 bǎi 尺 chǐ 阑 lán 干 gān 围 wéi 暮 mù 钟 zhōng , , 江 jiāng 流 liú 曲 qū 曲 qū 卧 wò 真 zhēn 龙 lóng 。 。
望 wàng 穷 qióng 南 nán 亩 mǔ 栖 qī 禾 hé 黍 shǔ , , 天 tiān 放 fàng 西 xī 风 fēng 吹 chuī 菊 jú 松 sōng 。 。
落 luò 日 rì 楼 lóu 台 tái 俱 jù 渺 miǎo 渺 miǎo , , 浮 fú 云 yún 舟 zhōu 楫 jí 自 zì 重 chóng 重 chóng 。 。
凌 líng 空 kōng 为 wèi 尽 jǐn 悲 bēi 秋 qiū 兴 xìng , , 一 yī 上 shàng 高 gāo 楼 lóu 兴 xìng 转 zhuǎn 浓 nóng 。 。
登南广福钟楼。明代。陆深。百尺阑干围暮钟,江流曲曲卧真龙。 望穷南亩栖禾黍,天放西风吹菊松。 落日楼台俱渺渺,浮云舟楫自重重。 凌空为尽悲秋兴,一上高楼兴转浓。