范 fàn 公 gōng 祠 cí - - 陆 lù 釴 yì
寺 sì 门 mén 烟 yān 雾 wù 藤 téng 萝 luó 障 zhàng , , 丞 chéng 相 xiàng 祠 cí 堂 táng 松 sōng 桧 guì 开 kāi 。 。
地 dì 涌 yǒng 灵 líng 泉 quán 千 qiān 涧 jiàn 落 luò , , 僧 sēng 传 chuán 香 xiāng 火 huǒ 百 bǎi 年 nián 来 lái 。 。
调 tiáo 羹 gēng 业 yè 著 zhe 留 liú 青 qīng 史 shǐ , , 洗 xǐ 墨 mò 池 chí 空 kōng 长 zhǎng 碧 bì 苔 tái 。 。
夜 yè 静 jìng 孤 gū 峰 fēng 明 míng 月 yuè 上 shàng , , 钟 zhōng 声 shēng 偏 piān 到 dào 读 dú 书 shū 台 tái 。 。
范公祠。明代。陆釴。寺门烟雾藤萝障,丞相祠堂松桧开。 地涌灵泉千涧落,僧传香火百年来。 调羹业著留青史,洗墨池空长碧苔。 夜静孤峰明月上,钟声偏到读书台。