子 zǐ 婿 xù 何 hé 茂 mào 才 cái 称 chēng 觞 shāng 祝 zhù 寿 shòu 依 yī 韵 yùn 答 dá 之 zhī - - 区 qū 越 yuè
红 hóng 日 rì 三 sān 竿 gān 睡 shuì 始 shǐ 兴 xīng , , 无 wú 端 duān 神 shén 爽 shuǎng 忽 hū 然 rán 生 shēng 。 。
还 hái 山 shān 不 bù 觉 jué 年 nián 高 gāo 迈 mài , , 举 jǔ 世 shì 谁 shuí 分 fēn 此 cǐ 浊 zhuó 清 qīng 。 。
满 mǎn 酌 zhuó 流 liú 霞 xiá 冰 bīng 玉 yù 映 yìng , , 朗 lǎng 吟 yín 佳 jiā 句 jù 蕙 huì 兰 lán 馨 xīn 。 。
绸 chóu 缪 móu 不 bù 尽 jìn 东 dōng 床 chuáng 念 niàn , , 云 yún 外 wài 归 guī 来 lái 鹤 hè 一 yī 声 shēng 。 。
子婿何茂才称觞祝寿依韵答之。明代。区越。红日三竿睡始兴,无端神爽忽然生。 还山不觉年高迈,举世谁分此浊清。 满酌流霞冰玉映,朗吟佳句蕙兰馨。 绸缪不尽东床念,云外归来鹤一声。