酬 chóu 林 lín 一 yī 和 hé 闲 xián 斋 zhāi 见 jiàn 怀 huái 之 zhī 作 zuò - - 高 gāo 柄 bǐng
东 dōng 山 shān 遥 yáo 夜 yè 雁 yàn 归 guī 声 shēng , , 两 liǎng 地 dì 相 xiāng 思 sī 旧 jiù 感 gǎn 生 shēng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 白 bái 云 yún 无 wú 那 nà 别 bié , , 春 chūn 风 fēng 黄 huáng 鸟 niǎo 若 ruò 为 wéi 情 qíng 。 。
双 shuāng 溪 xī 日 rì 下 xià 鸥 ōu 波 bō 静 jìng , , 独 dú 树 shù 原 yuán 头 tóu 猎 liè 火 huǒ 明 míng 。 。
谁 shuí 道 dào 离 lí 居 jū 成 chéng 寂 jì 寞 mò , , 好 hǎo 文 wén 地 dì 主 zhǔ 久 jiǔ 知 zhī 名 míng 。 。
酬林一和闲斋见怀之作。明代。高柄。东山遥夜雁归声,两地相思旧感生。 芳草白云无那别,春风黄鸟若为情。 双溪日下鸥波静,独树原头猎火明。 谁道离居成寂寞,好文地主久知名。