秋 qiū 试 shì 后 hòu 胡 hú 益 yì 士 shì 恭 gōng 归 guī 番 fān 阳 yáng 与 yǔ 游 yóu 吴 wú 山 shān 圣 shèng 水 shuǐ 寺 sì - - 张 zhāng 翥 zhù
高 gāo 处 chù 见 jiàn 沧 cāng 溟 míng , , 西 xī 风 fēng 吹 chuī 酒 jiǔ 醒 xǐng 。 。
潮 cháo 来 lái 一 yī 片 piàn 白 bái , , 山 shān 拥 yōng 万 wàn 重 zhòng 青 qīng 。 。
草 cǎo 木 mù 如 rú 浮 fú 动 dòng , , 烟 yān 尘 chén 忽 hū 杳 yǎo 冥 míng 。 。
登 dēng 临 lín 不 bù 可 kě 极 jí , , 吟 yín 思 sī 满 mǎn 秋 qiū 汀 tīng 。 。
秋试后胡益士恭归番阳与游吴山圣水寺。元代。张翥。高处见沧溟,西风吹酒醒。 潮来一片白,山拥万重青。 草木如浮动,烟尘忽杳冥。 登临不可极,吟思满秋汀。