雪 xuě 江 jiāng 为 wèi 僧 sēng 文 wén 秀 xiù 题 tí - - 张 zhāng 宁 níng
澄 chéng 静 jìng 秋 qiū 来 lái 水 shuǐ , , 苍 cāng 茫 máng 腊 là 后 hòu 天 tiān 。 。
空 kōng 花 huā 迷 mí 浦 pǔ 树 shù , , 远 yuǎn 色 sè 见 jiàn 林 lín 烟 yān 。 。
冻 dòng 绝 jué 横 héng 流 liú 潦 lǎo , , 寒 hán 无 wú 泛 fàn 浪 làng 船 chuán 。 。
夜 yè 深 shēn 清 qīng 不 bù 寐 mèi , , 月 yuè 到 dào 寺 sì 门 mén 前 qián 。 。
雪江为僧文秀题。明代。张宁。澄静秋来水,苍茫腊后天。 空花迷浦树,远色见林烟。 冻绝横流潦,寒无泛浪船。 夜深清不寐,月到寺门前。