宿 sù 良 liáng 田 tián 草 cǎo 阁 gé - - 梁 liáng 以 yǐ 壮 zhuàng
停 tíng 鞭 biān 只 zhǐ 合 hé 沽 gū 村 cūn 酒 jiǔ , , 野 yě 菜 cài 连 lián 根 gēn 上 shàng 一 yī 盘 pán 。 。
邻 lín 妇 fù 夜 yè 舂 chōng 吟 yín 外 wài 听 tīng , , 隔 gé 山 shān 残 cán 烧 shāo 坐 zuò 中 zhōng 看 kàn 。 。
松 sōng 梢 shāo 落 luò 月 yuè 床 chuáng 全 quán 白 bái , , 雪 xuě 气 qì 冲 chōng 裘 qiú 影 yǐng 并 bìng 寒 hán 。 。
空 kōng 有 yǒu 石 shí 波 bō 老 lǎo 巡 xún 吏 lì , , 对 duì 人 rén 深 shēn 解 jiě 路 lù 行 xíng 难 nán 。 。
宿良田草阁。明代。梁以壮。停鞭只合沽村酒,野菜连根上一盘。 邻妇夜舂吟外听,隔山残烧坐中看。 松梢落月床全白,雪气冲裘影并寒。 空有石波老巡吏,对人深解路行难。