秋 qiū 去 qù 和 hé 同 tóng 年 nián 胡 hú 伯 bó 贤 xián - - 梁 liáng 有 yǒu 誉 yù
河 hé 汉 hàn 迢 tiáo 迢 tiáo 天 tiān 宇 yǔ 开 kāi , , 静 jìng 闻 wén 灵 líng 籁 lài 起 qǐ 高 gāo 台 tái 。 。
千 qiān 峰 fēng 凉 liáng 雨 yǔ 窗 chuāng 前 qián 急 jí , , 万 wàn 壑 hè 惊 jīng 涛 tāo 树 shù 杪 miǎo 来 lái 。 。
燕 yàn 塞 sāi 乍 zhà 飘 piāo 清 qīng 角 jiǎo 断 duàn , , 汉 hàn 宫 gōng 时 shí 动 dòng 暮 mù 砧 zhēn 哀 āi 。 。
思 sī 乡 xiāng 越 yuè 客 kè 情 qíng 偏 piān 切 qiè , , 中 zhòng 夜 yè 披 pī 衣 yī 听 tīng 几 jǐ 回 huí 。 。
秋去和同年胡伯贤。明代。梁有誉。河汉迢迢天宇开,静闻灵籁起高台。 千峰凉雨窗前急,万壑惊涛树杪来。 燕塞乍飘清角断,汉宫时动暮砧哀。 思乡越客情偏切,中夜披衣听几回。