永 yǒng 宁 níng 寺 sì - - 张 zhāng 时 shí 彻 chè
春 chūn 风 fēng 将 jiāng 客 kè 骑 qí , , 日 rì 日 rì 到 dào 山 shān 亭 tíng 。 。
坐 zuò 爱 ài 苔 tái 生 shēng 石 shí , , 香 xiāng 怜 lián 花 huā 满 mǎn 庭 tíng 。 。
竹 zhú 围 wéi 华 huá 屋 wū 秀 xiù , , 云 yún 冠 guān 远 yuǎn 峰 fēng 青 qīng 。 。
有 yǒu 客 kè 能 néng 相 xiāng 款 kuǎn , , 衔 xián 杯 bēi 不 bù 愿 yuàn 醒 xǐng 。 。
永宁寺。明代。张时彻。春风将客骑,日日到山亭。 坐爱苔生石,香怜花满庭。 竹围华屋秀,云冠远峰青。 有客能相款,衔杯不愿醒。